Một thập kỷ dài đằng đẵng là khoảng thời gian Andrea Masiello chơi cho Atalanta, nó đủ để cho con người này trải qua đủ đắng cay ngọt bùi, mọi thăng trầm của sự nghiệp. Và trong thế giới bóng đá hiện tại, những cầu thủ chơi suốt 10 năm cho một câu lạc bộ chỉ đếm trên đầu ngón tay, chính vì vậy ngày trở về của họ thường có cái gì đó rất luyến tiếc, có chút nhớ nhung và thậm chí là nước mắt, ngày Andrea Masiello trở lại Gewiss Stadium cũng vậy. Hôm nay, hãy cùng meocongnghe.org tìm hiểu về cầu thủ có số phận lận đận nhưng giàu tình nghĩa này
Drama trong quá khứ của Andrea Masiello tại CLB Bari
Cùng tìm hiểu chi tiết drama tròn quá khứ sự nghiệp bóng đá của Andrea Masiello tại clb Bari là gì qua nội dung dưới đây nhé.
Đầu quân cho Bari
Masiello gia nhập Bari theo dạng cho mượn từ Genoa ở mùa giải 2007– 2008 . Anh ấy là một phần quan trọng của đội trong chiến tích vô địch Serie B năm 2009, vì vậy câu lạc bộ đã quyết định mua đứt giá 800.000 euro cộng với 700.000 euro phụ phí. Sau chấn thương cuối mùa của Andrea Ranocchia, anh chuyển sang đá trung vệ từ vị trí hậu vệ phải và thường xuyên đá chính trong mùa giải Serie A 2009-2010
Sau sự ra đi của Ranocchia và Leonardo Bonucci, Bari không thể đưa về những người thay thế chất lượng. Vào tháng 1 năm 2011, Bari ký hợp đồng với trung vệ Kamil Glik và sau sự ra đi của huấn luyện viên Giampiero Ventura, Masiello vẫn phải đảm nhiệm vị trí hậu vệ phải và Nicola Belmonte trở thành trung vệ hạng xoàng dưới thời Bortolo Mutti. Điều này dẫn đến việc Bari thi đấu kém cỏi trong cả tấn công và phòng ngự, xếp cuối bảng và bị xuống hạng ở Serie B
“Vết nhơ” trong sự nghiệp
Masiello đã từng làm giới truyền thông Châu Âu dậy sóng với việc dàn xếp tỷ số trong trận Derby vùng Puglia, lúc đó anh đang chơi cho câu lạc bộ Bari, vì đã nhận được tiền trước đó nên anh đã đá phản lưới nhà để giúp Lecce giành được 3 điểm, qua đó trụ lại với Serie A. Sau đó, giới chức Italia đã mở cuộc điều tra và đã phát hiện anh còn “bán độ” ở các trận đấu Salernitana – Bari, Bari – Sampdoria, Palermo –Bari, Bari – Lecce và Bologna – Bari, chính vì thế mà anh lãnh án cấm thi đấu 26 tháng và nộp phạt gần 500.000 ngàn Euro
Atalanta – nơi Andrea Masiello làm lại cuộc đời
Vào ngày 25 tháng 7 năm 2011, Bari đồng ý bán Masiello cho Atalanta với 2,5 triệu euro. Anh ghi bàn thắng đầu tiên cho câu lạc bộ trong trận hòa 2–2 với Fiorentina, và sau đó xây dựng được chỗ đứng của mình và trở thành trụ cột nơi hàng phòng ngự tại đội bóng này
- Xem thêm: Câu lạc bộ bóng đá
Trong vài năm tiếp theo, Masiello trở thành công thần, một người cận vệ già cho Atalanta dưới thời Gian Piero Gasperini, đưa đội bóng cán đích ở vị trí thứ 3 trong mùa giải 2018–2019, qua đó giành quyền vào vòng bảng Champions League lần đầu tiên trong lịch sử đội bóng
Andrea Masiello khoác áo Atalanta 10 năm từ 2011 đến 2020, thi đấu được 157 trận và ghi được 8 bàn, trở thành một trong những cầu thủ ra sân nhiều nhất cho câu lạc bộ trước khi trở lại Genoa vào mùa đông năm 2020
Ngày trở về cảm động
Ngày 2/2/2020, trong một buổi chiều tà của nước Ý, Masiello trở về sân Gewiss Stadium khi Atalanta tiếp đón Genoa, mọi chuyền xoay chuyển quá nhanh chóng khi mới một tuần trước đó anh còn đến sân này để tập cùng đồng đội, ấy vậy mà giờ đây họ phải đứng ở hai chuyến tuyến khác nhau
Cầu thủ mang áo số 55 đi trên thảm cỏ mà anh đã gắn bó suốt 10 năm, tay trái cầm tay con gái, tay phải vẫy chào những người hâm mộ trên khác đài và đôi khi, anh cúi gằm mặt xuống để giấu đi những cảm xúc chất chứa. Ngày hôm đó kết quả của trận đấu dường như vô nghĩa để nhường lại sân khấu cho tình cảm gắn bó của đứa con đi lên từ sa ngã của Atalanta
Lời kết
Trên đây là bài viết về sự nghiệp, về drama và về mối lương duyên 10 năm giữa Andrea Masiello và I Nerazzurri. Theo các bạn, với những gì mà hậu vệ này đã làm trong năm 2008 và trong suốt quảng thời gian sau vết nhơ đó, thì Masiello là một nỗi ô nhục của nước Ý hay là sự đi lên hào hùng sau tủi hổ? Hãy để lại quan điểm của mình dưới bài viết này để meocongnghe.org và mọi người cùng biết nhé!
Bài viết liên quan: Chất La Tinh trong Andrei Girotto: Khi nghệ thuật gặp gỡ thể thao