Music: T.R.I
Script: Táo
Artwork: Tường (Wall-E illustration)
Typography: Thảo Bếu
Resource: Trần Nhân
Editor: Huynh Nhat Huy
Là số podcast đầu tiên, gửi tặng những tâm hồn cô đơn ngày giáng sinh. Chương trình rất vui lòng nhận được mail chia sẻ hay tin nhắn của bạn ở bình luận. Cùng nhau cố lên nhé
Follow Táo:
Follow Tổ quạ:
Follow ‘Chuyện của người ta, nhạc của mình’
☆ Facebook:
☆ Soundcloud:
Tag: xin lỗi vì đã làm phiền, podcast, sad, táo, radio, crowonhyenas
Xem thêm: https://meocongnghe.org/category/chia-se
Nguồn: https://meocongnghe.org
có ra số tiếp theo không anh?
Đợi video mới lâu quá
Ai đó biết link nhạc này không mọi người
liệu có số mới không ta
dù với anh, hơi ngại ngùng.
Sao bạn lại có thể nói hết tất cả những điều trong lòng tôi như vậy. 🙁
Ra nhiều số nữa anh nhé, em luôn theo dõi anh. 🙂
" sách vở có khi không dám viết về những thứ đó vì sợ nhắc đến bất hạnh là gieo vào đầu chúng ta hạt mầm của nối buồn hoặc tả bi quan hơn là không đủ từ ngữ để viết. "
Anh còn ở đó không giữa dòng đời tấp nập. Chúng ta là gì đừng phải người dưng. Được không?
Nay là 14/2 rồi xung quanh ai cũng vui. Riêng mình thì buồn, đau thương, ganh tị, cô đơn, lo lắng mỗi thứ một chút. Tiếc là trong thời điểm khó khăn nhất. Mình không thể nắm giữ người con gái mình yêu được 😕
Quá đỉnh anh ơi
hay vãi luôn đó bạn ơi, ủng hộ team ra nhiều sản phẩm chất lượng như vậyyy, 1 subscribe ủng hộ chờ số tiếp sau <3
ô Shit anh Táo, nghe xong khóc ròng luôn
Ra tiếp ik
Đồng cảm… Mong anh giữ gìn sức khoẻ, luôn sống với đam mê âm nhạc. Respect from northside
"lại mưa rồi nhỉ, hôm nay anh về sớm không đi ngoài đường nhiều vì có lẽ đang mệt, trên đường thì trời mưa. Dạo này Sài Gòn hay vậy mưa bất chợt rồi cũng ngưng đột ngột như kiểu giận của em im lặng không nói lời nào. Em có làm tốt công việc của mình chưa, vui vẻ sống! anh thấy có nhưng mà vẫn muốn hỏi phần vì anh không dám chắc thứ mình nghĩ phần vì anh muốn có lí do để nói chuyện với em. biết đâu trong một lúc nào đó câu trả lời không phải là phủ nhận hay từ chối thì anh cũng ở đó lúc em cần. đừng hiểu lầm anh, anh biết và chấp nhận rằng có những thứ giữa chúng ta đã thật sự qua đi rồi, anh không níu kèo hay dằn vặt gì nữa chỉ là những gì anh hứa anh vẫn muốn thực hiện dù ở vị trí nào. không cần phải là một người yêu để có thể nhắc em ngủ sớm, giữ sức khỏe hay mua snack trữ sẵn những lúc đói bụng giữa đêm, một người bạn cũng có thể làm tốt việc đó dù với anh hơi ngại ngùng. Em sẽ lại nói là nếu nó quá khó với anh thì đừng tỏ ra mình quyết tâm rằng em là người hiểu ngay anh dù anh không hiểu mình rằng sự trung thủy tởm lợm của anh chỉ đến vào những lúc anh không còn ai để trò chuyện, nếu quả thật em nhìn thấy được con người anh từ góc nhìn mà anh không thể hãy cho anh biết lí do tại sao anh lại có cảm giác này. Anh ngồi trong phòng của anh để thấy anh đang ngồi trong một căn phòng khác ngay trong trái tim của mình trống rỗng và tuyệt vọng với kế hoạch tìm lại chút vui vẻ nào đó mà anh đã để trôi lãng phí trong quá khứ, anh không học được cách phải thuyết minh thứ mình nghĩ, nhà trường chỉ dạy anh viết về cái bút, cái cặp nhưng những thứ hiển nhiên mà anh không có là nụ cười, hạnh phúc. sách vở có khi không dám viết về những thứ đó vì sợ nhắc đến bất hạnh là gieo vào đầu chúng ta hạt mầm của nối buồn hoặc tả bi quan hơn là không đủ từ ngữ để viết. Nên bây giờ, khi đã sống cùng với nó ngần ấy năm anh cũng không thể nói ra cho những người quan tâm anh biết tại sao anh buồn và tại sao anh không tìm cách khiến mình không buồn. Anh mệt mỏi phải giải thích và kể lễ nên đành phải giả như mình là một kẻ có khiều hài hước với cái huyễn hoặc là không muốn chia sẻ niềm vui cho kẻ khác, việc đó sẽ khiến anh là người bình thường trong mắt bạn bè anh, sống ảo, phóng đại cảm xúc bản thân sẽ được về nhà sớm hơn là ngồi chứng minh cho họ thấy. Anh tự hỏi liệu ngoài kia có phải những kẻ lạc quan cũng như anh với cái vỏ bọc đó để được yên, không bị ai soi mói khi trở về nhà ôm mặt khóc. nếu như vậy thật anh thấy mình cũng không còn gì đặc biệt, chỉ là sống đúng với cái thứ trong đầu mình! Em có dành thời gian để nhớ về chuyện cũ khi không làm gì kiểu như lên danh sách những người họ nói họ muốn dành thời gian của mình cho em, dùng mọi cách để khiến em cười rồi mọi thứ trở lên nhạt toẹt khi họ mổ hết tâm can ra cho em thấy, hoặc không may họ tìm được ai đó có nụ cười đẹp hơn em. Anh làm việc đó suốt, hoài niệm ngồi nhìn lại bản thân, tái hiện lại toàn bộ những cảnh trí đen trắng tối nhất, rồi khóc! Chắc do có quá nhiều nước trong hóc mắt anh nên phải khóc cho đại dương lấy vơi ít đi một chút. Anh thật sự không biết là anh có thể chịu đựng được bao lâu nữa, trong cái vỏ bọc này không phải anh không muốn thoát ra chỉ là anh không muốn giả vợ như mình ở bên ngoài, giả vợ như mình có thể giao tiếp được. Anh biết là em không, hoặc không muốn hiểu anh, mọi người cũng không có thời gian cho việc đó. Anh chỉ không biết tại sao, cả anh cũng đang dần không muốn tìm hiểu xem trái tim mình cần gì, chỉ muốn được trôi xuôi, như mưa…"
Anh không có quá nhiều lựa chọn, nên cách anh chọn là cho phép bản thân mình yêu em, để không phải bận tâm thêm về một ai khác
Anh đơn giản chỉ muốn mình có một nơi để nghĩ về, một thứ gì đó mà thường ngày anh vẫn huyễn hoặc cho đó là động lực của mình, dẫu anh biết có là bao lâu thì anh vẫn chẳng thể chạm tới.
Đừng cố tìm những dòng này trong bài nhạc đó, tất cả những suy nghĩ tiêu cực bên trên đều là do anh viết ra. Anh chỉ muốn em nhớ là dù có ra sao đi nữa thì cũng đừng im lặng với anh, vì anh yêu em, em biết mà?
Ai đó hãy ghi lại lyric dùm với :((
^^
em buồn lắm anh , trước đó em để em ấy đi mất chính vì lỗi lầm của em , cái tôi của em … về sau nhận ra rồi em đã phải gặm nhấm cái nỗi buồn từ cái ngu của em gây ra . Em ấy cũng có người mới , em vẫn theo dõi , vẫn giành sự quan tâm hèn hạ cho em ấy để rồi vẫn vậy ! không thể giành lại em ấy .
có những thứ tưởng chừng sẽ ở lại mãi bên cạnh chúng ta
Giống như là moi tâm can mình ra nói , chỉ là mình còn tệ hại hơn vì mình chẳng thể cho và cũng chẳng phải là tương lai của cô ấy.
"Anh thật sự không biết anh có thể chịu đựng được bao lâu nữa trong cái vỏ bọc này, không phải là anh không muốn thoát ra chỉ là anh không giả vờ mình ở bên ngoài, giả vờ mình có thể giao tiếp được."
Thôi anh cứ đi, đừng chờ, đừng đứng sau em mãi thế. Hạnh phúc chẳng chờ ai đâu!
"Những cuốn sách dạy anh suy nghĩ những điều tích cực, khiến anh luôn cố tránh xa tiêu cực, như thể nó là điều xấu xa, trong khi việc anh cần làm là đối diện với nỗi buồn và chấp nhận nó có tồn tại."
Cảm ơn mọi người vì câu chuyện! Respect.
Giọng táo kìa
Cả em cũng không muốn tìm hiểu trái tim mình cần gì 🙂
Muốn có 1 khúc rap hoặc hát đi kèm sẽ hay hơn
Hay quá
"Chuyện người ta nhưng nhạc của mình." =]]
Dù trải qua không nhiều những chuyện tình nghiêm túc.. nhưng nghe những lời này, vẫn cảm thấy nhói lòng. Cám ơn đã cho em có cảm giác này.
nghe đúng tâm trạng buồn và ngoài trời thì đang mưa ….
Lại là anh đây, xin lỗi vì làm phiền
Yêu không ? Còn
Thương không ? Còn
Nhưng bây giờ còn lại là gì ngoài 2 chữ " người dưng " . Những thói quen vẫn không thể nào bỏ được , vẫn lê la những quán cũ , vẫn trầm ngâm những bản nhạc buồn … Sự hèn nhát , sự yếu đuối , lúc nào cũng tạo vỏ bọc vui vẻ rồi đêm đêm gặm nhấm nổi buồn .
Cám ơn anh vì đã cho em sự đồng cảm !
0.75x em cảm nhận được nỗi đau
Respect
😔
Mưa rơi từng giọt như nhỏ vào trái tim tôi
Em cứ làm tốt việc của mình,vui vẻ sống…